Bình dương 16h, 30.05.2014
Phút hồi
tưởng.....
Bữa trước -
một bữa chiều nắng nhẹ, hắn có hẹn gặp một người bạn thời sinh viên sang chơi.
Gặp nhau ở cái nơi mà họ hay gặp khi còn cái thời nghêu ngao đầu đường, cuối
phố....
Ngâm nga
vài ba câu bên cóc bia, có lẽ hơi men không đủ thấm. Họ quyết định uống rượu
cho mau mùi men. Rồi thì cũng say thật, cái cảm giác ngà ngà ấy nó khiến hắn
bắt đầu hồi tưởng lại những ngày tháng đã qua, những hình ảnh cứ lan man trong
đầu hắn. Chuyện trường, chuyện lớp, chuyện bạn bè, rồi cũng đến cái mối tình
lấp lửng chưa đi đến hồi kết nhưng đã vội tàn khi hắn lỡ buột lời yêu với người
ta... !
Cũng lâu
rồi hắn không gặp người ấy ! Lâu thật ! Có độ hắn đã xém quyên đi mất giọng nói
cuả người ta, nhưng rồi lại nhớ,...cứ như càng cố quên là không thể nhớ ! Nói
đến đây, hắn lại thấy nhớ người ấy đến vô cùng và cảm giác uất ức, ganh tị cho
cái tình cảm mà người ấy dành cho dã đàn ông kia ! Cái tình cảm nó lớn đến mức
khiến cho người ấy không thể quên đi được bóng hình và những kỉ niệm một thời
với gã đàn ông kia...Hắn thấy tức lắm !
Hai hôm nay
hắn cứ nghĩ mãi về người ấy, rồi vô tình tìm lại thông tin của người đó trên
trang cá nhân Facebook, nhưng hỡi ơi ! Thông tin không còn nữa, dường như cô ấy
đã unf hắn thật rồi. Liệu rằng, cái tình cảm nữa vời đó đã khiến cô ấy cảm thất
khó xử khi bắt gặp những stt lụy tình của hắn trên Face...có lẽ nào !Rồi hàng
loạt câu hỏi được đặt ra ! Hắn uống cạn ly rượu chuối trước nụ cười nhạt của
thằng bạn ngồi đối diện !
+ Nó khóa
face rồi mày à ! Thằng bạn nói !
_ Hèn chi
tao không còn nhìn thấy thông tin của nó nữa...!
_ Không lẽ
nào tụi nó lấy nhau hả mày ! Hắn cau mày !
Tao cũng
không biết...thằng bạn uống cạn ly rượu rồi im luôn khi thấy hắn có vẻ không
còn vui như lúc bắt đầu !
Một không
gian yên ắng, hắn thấy khó chịu trong lòng, như có một điều gì đó từ sâu trong
lòng muốn được nói ra, nói ra rằng hắn không thể quên người kia và tất cả những
điều hắn làm trước đây thật quá tệ hại. Hắn ước mình không nói ra điều đó để
người ấy vẫn xem hắn như một người bạn và vẫn cùng hắn đi lang thang công viên
những buổi chiều nắng vàng....Nhưng nói gì được nữa khi giờ đã qua đi !
Thời gian
còn lại sau đó, hắn chỉ nhớ là cả hai ngồi uống đến hết chai thứ hai rồi dừng
lại vì cả hai không còn uống tiếp được nữa ! Hắn chạy về nhà khi trên người còn
nguyên bộ đồ sơvin như lúc sáng ra đi, người nồng nặc mùi rượu> Còn tên kia
thì phóng thẳng xe về hướng Sài Gòn...
Sáng hôm
sau tỉnh dậy, hắn thấy mệt mỏi trong người, đầu óc quay cuồng, nhưng vẫn nhớ rõ
là đêm qua hắn nói gì và khi chìm trong giấc ngủ, hình như, hắn đã lại mơ về
người ấy !!
" Hái một mùa hoa lá thuở măng tơ
Đốt muôn nến sánh mặt trời chói lói"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét